Cú sốc đầu đời khi học dược

“Sau 12 năm đèn sách, cuối cùng mình cũng đậu đại học!!! Cánh cửa mới mở ra. Mở ra dẫn mình đến vô vàn deadlines, nhưng được làm quen với bạn mới, đó chính là bạn cà phê …”

Giấc mơ đại học 

Sau khi vượt qua “cú trap thế kỷ” của những tinh thể một cách mạnh mẽ, cuối cùng mình cũng đậu nguyện vọng 1 của mình – ngành Dược học. Khoảng thời gian từ lúc thi xong cho đến lúc nhập học vỏn vẹn 2 tháng ngắn ngủi nhưng chắc là khoảng thời gian đáng nhớ nhất của mình. Sau 12 năm đèn sách, cắm cúi học, cuối cùng mình cũng đã được chơi thả ga. Được xài điện thoại thoải mái mà ba mẹ không la mắng, được coi phim từ sáng đến tối, những ngày rong chơi không lo nghĩ. Nhưng cũng chính thời gian này dạy mình rằng, nếu chỉ chơi không thì mãi mãi không phát triển được. Và rồi khi có điểm đại học, cảm giác của mình rất hồi hộp vì điểm mình không nằm trong vùng an toàn. Trời ơi cái cảm giác đó, không biết nên đặt nguyện vọng trường nào với điểm mấp mé này, không biết đặt nguyện vọng trường đó thì liệu có đậu không. Thấp thỏm hết cả tháng trời thì đùng có kết quả. Cuối cùng ! Sự học của mình đã có kêt quả. Cuối cùng ! 12 năm của mình không vô nghĩa. Mình đậu đại học rồi !

Giấc mơ đại học của mình

Trong 2 tháng đó mình đã mơ rất nhiều về ngày được lên đại học. Mình sẽ được đi chơi thỏa thích, mình thích làm gì thì làm, giấc mơ về sự tự do. Và mình đã từng tưởng tượng rằng mình sẽ là một sinh viên chăm ngoan, sáng đi học tối đi làm, sau 5 năm thì sẽ tích cóp đủ kiến thức vững vàng bước ra khỏi trường. Rồi sẽ có những jobs thật xịn xò nữa. Một màu hồng phủ kín đời mình từ khi biết điểm. Giấc mơ nào mà không đẹp đúng không ? Mà chỉ trong mơ mới đẹp thôi. Tại vì nó vỡ banh chành sau 1 tháng mình lên đại học rồi.

Vỡ mộng chỉ sau 1 tháng 

Một trong những loại hạnh phúc của mình là được ăn ngon cho nên cú sốc đầu tiên là về ẩm thực. Ngày đầu tiên lên Sài Thành để làm thủ tục nhập học, mẹ và mình có đi loanh quanh để kiếm gì ăn trước khi vào làm thủ tục. Tô bún riêu ở đây không có riêu !!!!!!! Mình không biết ở chỗ mọi người thế nào, chứ bún riêu ở chỗ mình có hẳn 3 cục riêu bự chà bá. Còn ở đây không có ! Mới chỉ là tô bún riêu thôi đã làm mình nhụt chí muốn quay đầu rồi. Nhưng dễ gì mà đậu đại học. Thế là bỏ qua cú sốc về ẩm thực đó mình hoàn thành thủ tục nhập học.

Mình chọn khối thi B00 vì mình học ngu lý, học từ cấp 2 lên cấp 3 vẫn không thể hiểu được môn này. Đùng ! Lên đại học xuất hiện môn Vật Lý Y Sinh. Trời ơi ! Nó còn là môn mà mấy anh chị bảo với mình là rất khó, tỉ lệ rớt môn khá cao, có năm thi lần 2 tới cả nửa lớp. Sao mà ngờ được đúng không? Học dốt lý thì đã đành, học khối B00 để né rồi, lên đại học vẫn chạy không thoát. Thiệt tình ! Chưa đâu, những cú sốc nó cứ thế xuất hiện liên tiếp, như hiệu ứng domino vậy đó.

Tô bún riêu “trong mơ” của mình

 

Vô vàn những cú sốc khác như:

  • Trường không có ký túc xá.
  • 3 lớp học 1 lần, mỗi lớp 1 giảng đường, nhưng chỉ có 1 giảng đường có giáo viên!!!!!!!
  • Lịch học sáng chiều trải dài từ thứ 2 đến thứ 6. Lên đại học rồi mà vẫn nghĩ mình còn học cấp 3 không đó huhu.
  • Sốc nhất là năm nhất của mình tới 21 môn. Bạn không đọc nhầm đâu. 21 môn ! Đang ngồi viết những dòng này vẫn chưa biết sao mình có khả năng qua 21 môn đó nữa. Kỳ tích. Thật sự là kỳ tích !

Rồi thì mình vừa lên đại học chưa được bao lâu thì dịch bùng phát mạnh mẽ hơn và mình lại về quê khi chưa kết thúc 1 kì học. Cuộc sông đại học chưa bao giờ là dễ dàng khi rời xa bố mẹ, phải tự tay làm tất cả mọi thứ. Vậy mình đã vượt qua những cú sốc đó như thế nào? Mình đã sống sót và tồn tại ra sao sau 4 năm trên đại học? Cùng đón chờ những blog tiếp theo của mình tại Dược sĩ GenZ nha!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *